Chương trước
Chương 1860 : Phân chia địa bàn, Cố Thánh tham dự, bộc phát đại chiến.(4)  
Chương 1850 : Dòng sông thời gian, ngộ đạo văn cung, đại hội vạn tộc(4)   Chương 1851 : Thánh Nhân Thiên Mệnh! Đại hội của vạn tộc! Đại thế sôi trào!   Chương 1852 : Thánh Nhân Thiên Mệnh! Đại hội của vạn tộc! Đại thế sôi trào!(2)   Chương 1853 : Hải tộc bá khí, một bước không nhường, đối chọi gay gắt!   Chương 1854 : Hải tộc bá khí, một bước không nhường, đối chọi gay gắt!(2)   Chương 1855 : Để Cố Cẩm Niên ra mặt! Các ngươi không có tư cách chủ trì!   Chương 1856 : Để Cố Cẩm Niên ra mặt! Các ngươi không có tư cách chủ trì!(2)   Chương 1857 : Phân chia địa bàn, Cố Thánh tham dự, bộc phát đại chiến.   Chương 1858 : Phân chia địa bàn, Cố Thánh tham dự, bộc phát đại chiến.(2)   Chương 1859 : Phân chia địa bàn, Cố Thánh tham dự, bộc phát đại chiến.(3)   Chương 1860 : Phân chia địa bàn, Cố Thánh tham dự, bộc phát đại chiến.(4)   Chương 1861 : Không thể điều tiết, gọi bốn thánh, lâm thiên địa, tru vạn tộc   Chương 1862 : Không thể điều tiết, gọi bốn thánh, lâm thiên địa, tru vạn tộc(2)   Chương 1863 : Không thể điều tiết, gọi bốn thánh, lâm thiên địa, tru vạn tộc(3)   Chương 1864 : Không thể điều tiết, gọi bốn thánh, lâm thiên địa, tru vạn tộc(4)   Chương 1865 : Một trận chiến bình vạn tộc! Mở ra huy hoàng cuối cùng! Áp bách xưa nay chưa từng có!   Chương 1866 : Một trận chiến bình vạn tộc! Mở ra huy hoàng cuối cùng! Áp bách xưa nay chưa từng có!(2)   Chương 1867 : Một trận chiến bình vạn tộc! Mở ra huy hoàng cuối cùng! Áp bách xưa nay chưa từng có!(3)   Chương 1868 : Một trận chiến bình vạn tộc! Mở ra huy hoàng cuối cùng! Áp bách xưa nay chưa từng có!(4)   Chương 1869 : Đại đạo Thanh Liên, thanh trọc nhị khí, sông dài thời gian, đánh cược một lần cuối cùng  
setting
Chương sau

 

Nhưng thứ đó, không phải đạo lý tuyệt đối ở đời.

"Ngươi cũng xứng để lên tiếng sao?”

Bắc Hải Long Vương nhìn Trung Châu Đại Đế, ánh mắt lạnh lẽo.

Trong chốc lát, khí tức Chân Long tràn ngập, cả tòa cung điện cũng ầm ầm rung động, chấn động rất lớn

"Trẫm đủ tư cách hơn ngươi.”

Trung Châu Đại Đế đứng dậy, chín đạo long hồn hộ thể, nhìn thẳng vào Bắc Hải Long Vương, lời nói đanh thép, không chút yếu thế.

Hai đạo khí tức Chân Long đối chọi gay gắt, khiến cho cung Vĩnh Dạ như muốn vỡ vụn, nếu không phải có trận pháp bảo vệ mạnh mẽ, chỉ e là một giây sau đã tan tành.

"Đây là muốn lập tức tuyên chiến sao?”

Trong chốc lát, Tây Hải Long Vương, Nam Hải Long Vương, cả Đông Hải Long Vương cũng đứng dậy, khí tức của tứ đại Long Vương mở rộng, lấy cung Vĩnh Dạ làm tâm, càn quét khắp cương triều Đại Hạ.

Khí tức đó như muốn trấn áp Đại thế.

Bọn họ vốn là cường giả chí tôn của Hải tộc, là cường giả Cửu Trọng Thiên, nếu phóng ra khí tức, chắc chắn thế nhân phải kinh ngạc, nhưng nếu thật sự phóng thích toàn bộ khí tức sẽ bị Thiên Đạo chú ý và áp chế.

"Lời nói và hành vi của các người rất quá đáng.”

"Mấy câu như tuyên chiến gì đó, chẳng nhẽ các ngươi cho rằng chúng ra sợ sao?”

Vĩnh Thịnh Đại Đế đứng dậy, ông ấy chẳng sợ tuyên chiến hay không.

Ông ấy căn bản không sợ.

Nhưng cũng vào lúc này.

Đột nhiên

Thiên địa rung động, nhật nguyệt lắc lư.

Tám thân ảnh xuất hiện.

Là tám vị Nhân Vương của Thượng Cổ Nhân tộc.

Bọn họ cũng xuất hiện bên ngoài cung Vĩnh Dạ, tám vị này, uy danh lừng lẫy, vang dội thiên cổ, sức mạnh cũng kinh người.

Tám vị Nhân Vương cùng nhau xuất hiện, khiến cho cảm giác áp bức khủng bố thêm vạn lần.

Oành.

Thế nhân còn chưa kịp cảm thản.

Cường giả của Thần tộc cũng xuất hiện rồi, đây gần như là toàn bộ lực lượng cường giả của Thần tộc.

Cường giả của năm tộc Thượng cổ trên cơ bản đều đã đến đủ rồi.

Hải tộc Tứ Hải Long Vương.

Yêu tộc Thập đại Yêu Thần.

Thần tộc hai vị đại trưởng lão và rất nhiều Thần tướng.

Ma tộc Chí Tôn.

Nhân tộc Bát vương.

Đây đều là những cường giả có sức mạnh đủ để hủy thiên diệt địa, bọn họ đều tập trung ở đây, thần sắc lạnh lẽo, đáng sợ nhất là khí tức dồn ép và áp lực đến nghẹt thở.

"Mạnh được yếu thua, vốn là quy tắc từ ngàn xưa.”

"Mảnh đất này, cũng không thuộc về các ngươi.”

"Hiện tại bọn ta lấy lại, cũng là chuyện thường tình mà thôi.”

"Để Bắc Xuyên lại cho các ngươi đã là cho các ngươi tôn nghiêm cuối cùng rồi, cho dù bây giờ Cố Cẩm Niên xuất hiện thì cũng thế thôi.”

"Ký khế ước và nhanh chóng di cư đi.”

"Đây không phải là mệnh lệnh, cũng không phải chỉ định, mà là sự thật.”

"Các ngươi không có cơ hội lựa chọn, tới tham gia đại hội vạn tộc đã là sự nhượng bộ cuối cùng của chúng ta rồi.”

Rất nhiều giọng nói vang lên, Bát Vương đều lên tiếng, bọn họ cao cao tại thượng, khí tràng trấn áp tất cả.

Lời nói hay ngữ điệu đều khiến cho người ta cảm thấy trầm mặc, giống như những lời họ nói là chân lý duy nhất vậy.

"Cần gì phải nhiều lời vô ích, nếu bàn về thực lực, Nhân tộc đương thời có thể bằng một phần vạn năm tộc Thượng cổ hay sao?”

"Nếu bàn về truyền thừa và lịch sử, chúng ta đến từ thời đại Thượng Cổ, mảnh đất này vốn là của chúng ta, các ngươi đã chiếm cứ nó quá lâu rồi, bây giờ bảo các ngươi trả lại, các ngươi nhiều lời như vậy làm gì?”

Giọng nói của Bắc Hải Long Vương vang lên lần nữa.

Ông ta cũng nói hùa theo Bát vương và cường giả Thần tộc.

Không thể không nói, Bắc Hải Long Vương cực kỳ căm hận Cố Cẩm Niên, theo một khía cạnh nào đó, ông ta có thể còn hận Cố Cẩm Niên hơn cả Ma tộc.

Nếu không, ông ta sẽ không năm lần bảy lượt chĩa đầu mâu vào Cố Cẩm Niên và Nhân tộc đương thời.

Người sáng suốt đều biết, chuyện này vân nên để Thượng Cổ Nhân tộc xử lý chính, theo lý thuyết thì nên xem Thượng Cổ Nhân tộc làm như thế nào rồi các tộc khác sẽ lên tiếng, nhưng Bắc Hải Long Vương lại hết lần làn tới lần khác đứng ra phỉ báng bôi nhọ Nhân tộc đương thời, giống như ông ta mới là người chủ trì đứng ra khiêu khích Cố Cẩm Niên và Nhân tộc đương thời vậy.

Đó cũng không phải một chuyện tốt.

"Chia Nam Man mỗi người một nửa.”

“Thấy sao?”

Đối mặt với tình thế như vậy, giọng nói của Tô Văn Cảnh vang lên, ông ấy không hề chửi rửa hay phản bác, mà là ra vẻ nhượng bộ, đây cũng là kết quả sau khi bọn họ thương nghị rất nhiều lần trước khi đại hội diễn ra.

Chia đều thiên hạ.

Đây là suy nghĩ của họ, cũng là giới hạn cuối cùng.

Không thể nhường Trung châu và Đông Hoang cho Cổ tộc, nhưng có thể chia Nam Man mỗi người một nửa.

Đây là ranh giới cuối cùng.

"Bắc Xuyên.”

"Đây là lựa chọn cuối cùng của các ngươi.”

"Không thể cò kè mặc cả, cũng không có tư cách để cò kè mặc cả.”

"Nếu các ngươi không thể quyết định được thì bảo Cố Cẩm Niên ra đây.”

"Đây cũng là lý do tại sao chúng ta không muốn trao đổi với các ngươi, các ngươi thật sự không xứng để bàn luận trao đổi với chúng ta.”

"Chẳng có ý nghĩa gì cả, bởi vì các ngươi không có tư cách làm chủ các quyết định.”

Giọng nói của Thôn Thiên Vương vang lên, thần sắc của ông ta cao ngạo, khinh khỉnh.

Rất rõ ràng, bọn họ căn bản không có một chút tôn trọng nào với Nhân tộc đương thời.

Cũng không chịu lui nửa bước.

Áp lực đến nghẹt thở khiến cho người ta trầm mặc không biết nên nói gì cho phải.

"Còn do dự cái gì nữa?”

"Dù Cố Cẩm Niên ở đây, cũng không nói lên điều gì cả.”

"Đây là kết cục tất yếu rồi.”

Bắc Hải Long Vương tiếp tục lên tiếng, muốn dùng phương pháp này để đàn áp Nhân tộc đương thời, từ đó phá tan phòng tuyến phòng thủ của bọn họ.

Chỉ là, ngay khi Bắc Hải Long Vương muốn nói tiếp.

Một giọng nói lạnh nhạt dửng dưng vang lên.

"Cuối cùng cũng thấy được bá khí nên có của năm tộc Thượng cổ rồi.”

"Chỉ là, thể hiện nó trong đại hội vạn tộc, liệu có phải là hơi quá quắt rồi không?”

Giọng nói đó…

Là của Cố Cẩm Niên.

 

Chương trước
Chương 1860 : Phân chia địa bàn, Cố Thánh tham dự, bộc phát đại chiến.(4)  
Chương 1850 : Dòng sông thời gian, ngộ đạo văn cung, đại hội vạn tộc(4)   Chương 1851 : Thánh Nhân Thiên Mệnh! Đại hội của vạn tộc! Đại thế sôi trào!   Chương 1852 : Thánh Nhân Thiên Mệnh! Đại hội của vạn tộc! Đại thế sôi trào!(2)   Chương 1853 : Hải tộc bá khí, một bước không nhường, đối chọi gay gắt!   Chương 1854 : Hải tộc bá khí, một bước không nhường, đối chọi gay gắt!(2)   Chương 1855 : Để Cố Cẩm Niên ra mặt! Các ngươi không có tư cách chủ trì!   Chương 1856 : Để Cố Cẩm Niên ra mặt! Các ngươi không có tư cách chủ trì!(2)   Chương 1857 : Phân chia địa bàn, Cố Thánh tham dự, bộc phát đại chiến.   Chương 1858 : Phân chia địa bàn, Cố Thánh tham dự, bộc phát đại chiến.(2)   Chương 1859 : Phân chia địa bàn, Cố Thánh tham dự, bộc phát đại chiến.(3)   Chương 1860 : Phân chia địa bàn, Cố Thánh tham dự, bộc phát đại chiến.(4)   Chương 1861 : Không thể điều tiết, gọi bốn thánh, lâm thiên địa, tru vạn tộc   Chương 1862 : Không thể điều tiết, gọi bốn thánh, lâm thiên địa, tru vạn tộc(2)   Chương 1863 : Không thể điều tiết, gọi bốn thánh, lâm thiên địa, tru vạn tộc(3)   Chương 1864 : Không thể điều tiết, gọi bốn thánh, lâm thiên địa, tru vạn tộc(4)   Chương 1865 : Một trận chiến bình vạn tộc! Mở ra huy hoàng cuối cùng! Áp bách xưa nay chưa từng có!   Chương 1866 : Một trận chiến bình vạn tộc! Mở ra huy hoàng cuối cùng! Áp bách xưa nay chưa từng có!(2)   Chương 1867 : Một trận chiến bình vạn tộc! Mở ra huy hoàng cuối cùng! Áp bách xưa nay chưa từng có!(3)   Chương 1868 : Một trận chiến bình vạn tộc! Mở ra huy hoàng cuối cùng! Áp bách xưa nay chưa từng có!(4)   Chương 1869 : Đại đạo Thanh Liên, thanh trọc nhị khí, sông dài thời gian, đánh cược một lần cuối cùng  
Chương sau

Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo

0.11672 sec| 2465.367 kb